giả dụ so sở hữu Lưu Bị, Tào tháo và những chư hầu khác thì Lữ Bố vẫn còn với khoảng cách thức nhất mực, nhưng đích thực chẳng phải là xa không thể chạm. Vào thời khắc Lữ Bố sáng suốt, đã đưa ra tất cả quyết sách chuẩn xác, nhưng các lúc hàm hồ, thì Lữ Bố lại tựa như 1 đứa trẻ ba tuổi.
Lữ Bố lúc sáng láng
khi Lưu Bị nhận lệnh của Tào dỡ đến đánh Viên Thuật, Lữ Bố đã thừa thế chiếm lĩnh từ Châu, Lưu Bị trước hoàn cảnh không biết đi đâu về đâu, thục mạng toá chạy, Viên Thuật phái người nhắc có Lữ Bố, chỉ cần ngươi xuất binh trợ giúp xoá sổ Lưu Bị, ta sẽ cung cấp cho ngươi phần lớn tiền và lương thực.
Lữ Bố nghe xong rất mừng, lệnh cho Cao Thuận dẫn 5 vạn quân chặn trục đường lui của Lưu Bị, làm cho Lưu Bị chịu tổn thất nặng nài nỉ, suốt đêm đào tẩu. Nhưng Viên Thuật ko coi trọng chữ tín, say mê lợi nhỏ, không cấp tiền và lương thực cho Lữ Bố như đã hẹn. Lữ Bố phản ứng, chẳng những ko đánh Lưu Bị, mà còn để cho Lưu Bị về từ Châu, đóng quân tại khu vực phụ cận Tiểu Bái.
Lữ Bố tại sao lại nghênh đón Lưu Bị mà mình vừa đánh trở về? Rất đơn thuần, bởi vì Lữ Bố hiểu rằng, từ Châu thành cô độc, khó thủ, một cây chẳng chống vững được ngôi nhà, chỉ có cộng Lưu Bị giúp đỡ lẫn nhau, mới với thể cộng sinh tồn.
Thế nhưng Viên Thuật muốn xưng đế, thì ắt phải công thành đoạt đất. khi ấy chư hầu yếu nhất chính là Lưu Bị, trước lúc rời từ Châu Lưu Bị sở hữu hai vạn quân, khi giao chiến với Viên Thuật thì đã có phẩn hao phí. Sau lúc Lữ Bố đuổi theo, Lưu Bị định đánh chiếm Quảng Lăng để rồi cố thủ tại nơi đây, nhưng ko ngờ bị Viên Thuật đánh lén, tổn hại hiểm nguy, nên sau khi trở lại Tiểu Bái, thực lực của Lưu Bị đã suy giảm đa số.
Vì để vững chắc sẽ xuất binh dễ dàng, lần này Viên Thuật rất phóng khoáng, trước hết cung ứng cho Lữ Bố một trăm vạn cân lương thực, và ra điều kiện muốn Lữ Bố ko xuất một binh 1 phải chăng, để mặc cho Viên Thuật đánh Lưu Bị. Lữ Bố sau khi nhận được thư rất vui mừng, và đồng ý ngay.
Dựa theo lẽ thường, Lữ Bố lần này sẽ ưng thuận đứng về phía Viên Thuật. Lần trước Lữ Bố cũng xuất binh, nhưng Viên Thuật ko giữ chứ tín; giờ Viên Thuật đã gửi tới trước một trăm vạn cân lương thực, chẳng qua là muốn Lữ Bố không xuất binh mà thôi, chẳng với lý do gì để không nhận? Huống chi, Lữ Bố đối có Lưu Bị cũng mang chút hiềm khích, giả dụ Lữ Bố ngồi trên núi xem hổ chống chọi, Lưu Bị sở hữu thể bị tiêu diệt, thì chẳng hề là càng bớt lo hay sao?
Thế nhưng, Lữ Bố không làm như thế. Sau khi Lữ Bố nhận lương thực, Viên Thuật im tâm tiến công Lưu Bị, nhưng tới khi lúc hai quân ở trong thế giằng co, Lữ Bố chủ động xuất quân, thị oai võ tướng Kỷ Linh của Viên Thuật, buộc phải Kỷ Linh giảng hòa ngưng chiến. Kỷ Linh không chịu, thế là Lữ Bố đã tung chiêu "viên môn xạ kích".
Thái độ của Lữ Bố vì sao lại sở hữu chuyển biến như vậy? mang 2 nguyên nhân…
Thứ nhất, Lữ Bố nhận được thư của Lưu Bị. Lưu Bị nói với Lữ Bố: "Lữ Bố tướng quân mang lòng nhớ đến, cho ta dung thân tại Tiểu Bái, quả tình là ân đức tựa trời cao. Nay Viên Thuật muốn phục thù riêng, lệnh Kỷ Linh dẫn binh tới tấn công. với ta, bại vong chỉ sớm khuya, chỉ có tướng quân mới có thể cứu…!".
Lưu Bị trong thư chính yếu nhấn mạnh về ân tình giữa Lữ Bố dành cho mình, qua Đó bày tỏ rõ ràng rằng mình không những ko với trách mọc Lữ Bố cướp từ Châu, mà trái lại còn rất cảm kích việc Lữ Bố để cho mình đóng quân tại Tiểu Bái. Sau chậm tiến độ thỉnh cầu Lữ Bố xuất binh cứu viện.
Thứ 2, Lữ Bố dựa vào suy đoán thế cuộc của chính mình. Đây mới là điểm then chốt nhất. Sau lúc nhận được thư của Lưu Bị, Lữ Bố và è Cung Nhận định tình thế: "Trước chậm tiến độ Viên Thuật tặng lương thực, bắt buộc ta ko cứu Lưu Bị. Nay Lưu Bị lại cầu cứu ta. Ta để Lưu Bị đóng quân tại Tiểu Bái, chưa hẳn gây hại cho ta; nếu như Viên Thuật tiêu diệt Lưu Bị, thì rất mang thể sau chậm triển khai sẽ tới lượt ta. Vậy chi bằng cứu Lưu Bị".
Trong tác phẩm "Tam Quốc diễn nghĩa" kể rõ, đoạn trên chẳng hề là nai lưng Cung đề cập, mà là suy đoán của Lữ Bố, điều này cũng thích hợp có các biên chép trong chính sử. Lữ Bố rất rõ ràng, một khi Viên Thuật xoá sổ Lưu Bị, thì Viên Thuật mang thể phê chuẩn Tiểu Bái, chiếm lĩnh Bành Thành rồi tiếp chậm tiến độ chiếm lĩnh gần như trong khoảng Châu. có thể nói, Lữ Bố sở hữu con mắt sắc bén, mang thể nhìn xa trông rộng.
tương tự, vì sao Lưu Bị ko lại không đề cập có Lữ Bố các điều này, cốt yếu với hai cội nguồn. một mặt là chính sử không sở hữu lưu lại lá thư của Lưu Bị, một mặt khác là tác faux La Quán Trung của "Tam Quốc diễn nghĩa" muốn tạo nên hình tượng 1 Lưu Bị hồn hậu. lúc trước Lữ Bố đã cướp từ Châu, nhưng Lưu Bị lại chẳng hề oán thù, trái lại trong lòng còn cảm kích Lữ Bố.
như vậy, vì sao Lưu Bị không lại ko đề cập có Lữ Bố những điều này, chính yếu với hai duyên cớ. 1 mặt là chính sử ko với lưu lại lá thư của Lưu Bị, 1 mặt khác là tác nhái La Quán Trung của "Tam Quốc diễn nghĩa" muốn tạo nên hình tượng một Lưu Bị hiền lành. lúc trước Lữ Bố đã cướp trong khoảng Châu, nhưng Lưu Bị lại chẳng hề oán thù, trái lại trong lòng còn cảm kích Lữ Bố.
Từ khóa: Tam quoc dien nghia.